Thơ tình: Mãi một mùa xuân
Trong em vẫn có mùa xuân trẻ mãi
Với mộng vào hái lẹ cánh đào đông
Tắm gội tóc tiên mãi thơm nồng
Ủ màu da trắng mịn màng hương cỏ.
Ai bảo rằng em già đi trước gió!
Không! em không chịu nói vậy bao giờ.
Ngày qua ngày ngắm cảnh thả vần thơ
Tóc có bạc nhưng hồn mây vẫn nuối.
Em không chịu đâu! cái mùa xuân cuối.
Môi hoa mặn mà nhẹ dáng xuân xa
Mặc cho ai gởi gắm mấy lời già
Nhưng em vẫn thích là em, cô bé.
Anh tệ lắm, sao vô tình thỏ thẻ?
Làm mi đây lệ ngắn lấn lệ dài
Nụ mai vàng ngậm đợi giọt sương lay
Em cũng đợi lời hồng ai gởi lại.
Categories: Thơ tình, Thơ xuân
No Comments »
« Thơ tình: Sợi nhớ sợi thương | Home | Thơ tình: Người trăng »