Lá bay
Giáp mặt nhau rồi khó nói thay
Anh hào, phong nhã lại kém tài
Em cười một thoáng như hoa nở
Tôi sợ thời gian là lá bay.
Xác phượng hè xưa nằm rải rác
Hồn ve năm cũ ẩn quanh đây
Tôi về tìm lại bờ yêu nhỏ
em đã sang đò như lá bay.
Categories: Thơ tình
No Comments »
« Thơ tình: Sắc lá | Home | Thơ tình: Gởi anh »