Hào hoa
Xướng họa thơ ca một biển lời
Hôm ấy qua vườn tìm lá rụng
Đêm về cõi mộng thấy hoa rơi.
Cánh tiên nức nỡ buồn lẻ sống
Mắt lệ rưng rưng tuổi phận đời
Nắng chiếu qua rèm hào hoa tỉnh
Thành đô vắng bóng gả ăn chơi.
Categories: Thơ đời
No Comments »
« Biển đời | Home | Thơ tình: Bay đi tuổi hồng »