Thơ tình: Gởi anh
Bà mụ nắn em phận liễu gày
Tha thướt, yêu kiều trong nắng nhẹ
Mịn màng, uyển chuyển bóng trăng lay.
Bình minh thức giấc ong tìm tới
Chiều hạ ngũ vùi chim đến vay
Cơn gió vô tình hay cố ý
Đâm ngang, xẻ dọc phận liễu gày.
Trách thầm mưa gió quên lối cũ
Chới với hồn hoa lạc cửa mây
Nức nỡ chiều xuân sao anh biết
Ngụ đâu! em đến đặng tỏ bày.
Categories: Thơ tình
1 Comment »
Tháng Mười Hai 6th, 2010 at 10:49 Sáng
Cám ơn chị cho tôi đọc một bài thơ hay!
Gởi em
Đông đã sang rồi em có hay
Thướt tha trước gió phận Liễu gày
Anh chỉ như loài ong bướm lạ
Lưu bước giang hồ lạc về đây
Có nghĩa gì đâu một kiếp người
Cũng chỉ là cá nước mà thôi
Anh cũng muốn bơi ra biển lớn
Nhưng sao thoát khỏi ý ông Trời
Em đừng trách mưa, giận hờn mây
“Đâm ngang, xẻ dọc phận liễu gày”
Anh nghĩ rằng Trời công minh lắm
Đông tàn rồi cũng đến Xuân ngay
Ngoài kia ở phía chân trời thẳm
Anh thấy vừng dương đã đến rồi
Chúc em mọi điều may mắn nhé
Mây mù ắt hẳn sẽ tan thôi
Lữ Khách BMH