Thơ tình: Dạ hương
Ai bán, tôi mua chút phấn hồng?
Đắp đều hai má để ai trông
Sáng mai, xuân đến còn chút sắc,
Người ấy xem hoa khỏi bận lòng.
Mưa đêm rơi xuống thầm hỏi nhỏ?
Nắng hạ đi rồi có biết không?
Sông gió ngày xưa thuyền qua lại
Giờ đây bèo sậy nổi bềnh bồng.
Vườn hoa hương sắc ta còn bán
Một mớ hai đồng, bột lẫn bông,
Mở cửa trông hoa nào thấy khách
Chiều lên bóng sáo đứng buồn lòng.
Hương gió mang theo lời bão tố
Xin người xây vội chiếc cầu nong
Cho thuyền qua lại vui bến cũ
Chớ để nhạt phai phận má hồng.
Categories: Thơ tình
No Comments »
« Thơ tình: Hoa lộc vừng | Home | Vua ăn mày »