Thơ tình: Năm Én chịu lấy chồng
*****
Trời lạnh đêm nay chuyển sang đông
Phòng đơn gối chiếc lòng trống không
Trông con nhện bầu giăng ô thước
Cửa bật then lay ngọn gió lồng.
đóm lửa phập phồng kia cổ mộ
Tường chung nội trú ngõ đi vòng
Bên ấy tiên sinh còn thức chứ?
Thôi thế thì thôi chịu lấy chồng.
Categories: Thơ tình, Thơ vui
3 Comments »
« Thơ tình: Nụ tầm xuân | Home | Thơ tình: Tiếng ru »
Tháng Mười Một 4th, 2010 at 5:16 Chiều
Khoan – khoan, sao nỡ vội lấy chồng
Tơ trời giăng mắc – tiết chuyển đông
Bên ấy phòng không bên này lạnh
Đợi bóng ai ra đứng trước mành
Mành tơ nhện dệt suốt năm canh
Mơ cầu Ô thước sóng bờ xanh
Còn không mượn gió mây vần vũ
Lối cũ đi về vẫn có em
Tháng Mười Một 4th, 2010 at 7:10 Chiều
bớ làng nước ơi!
chết rồi gặp phải xác ma ông
Thôi thôi em phải lấy gấp chồng
Nửa đêm ma bồng đi mất xác
Mộng du cửa ngỏ mở như không.
Có ông thầy bói năm xưa nói
Mạng em yếu vía lại yếu lòng
Trên non dưới núi sao cũng được
Chớ để mền mùng chiếu gối không.
có chút xíu này cho hỏi Nguyên Phan nhé!có phải bạn là nhà thơ không đấy?nếu bài thơ nào của….hay Trúc sẽ tự bỏ lên trang của Trúc đấy ok?
Tháng Mười Một 4th, 2010 at 11:23 Chiều
Mình không là nhà thơ, chỉ lây chút cảm hứng thơ của Trúc thôi. Nếu Trúc thích thì ok.