Thơ tình: Lời gió
Chàng đừng khen nữa mà thuyền lắc lư.
Em về bên ấy có dư,
Vườn anh đầy bướm bao chừ tới em
Tích xưa các cụ có kìm
Thà trôi bể cạn, chứ chìm biển sâu
Em nào muốn chuổi ngọc châu
Một đôi nhẫn cỏ mâm trầu mà thôi
Nhớ đừng chẻ lá thêm vôi
Ngày sau có nợ, hoa trôi gặp bèo.
Categories: Thơ tình
No Comments »
« Thơ tình: Hương ca | Home | Thơ tình: Ngọn đông phong »