Hết duyên cửa phật
Đường tu đứt đoạn giữa chiều xuân
Thầy mẹ nhà em hẳn rất mừng
Hai chục xuân rồi may còn thể
Thêm vài xuân nữa chắc thôi đừng.
Cơ duyên đêm vắng bà nguyệt đẩy
Thỏ thẻ qua hình nhớ kẻ dưng
Cúi lạy di- đà con sắm hối
Từ nay để tóc nghiệp tu dừng.
Categories: Thơ vui
No Comments »
« Thơ tình: Cát bụi | Home | Thơ tình: Thương thầm »