Thu gày
*****
Màn sương mai xuống gày dáng liễu
Tiếng đàn ai trổi dậy mơ hồ
Thu mang mang theo gió hư vô
Chiếc lá vàng hôn nền cát nhẹ.
Trông xa xa con thuyền rẽ sóng
Biển dáng thu nhạt nhạt sương mờ
Cánh hải âu một bóng chơ vơ
Cùng đảo nhỏ chìm trong mây nhẹ.
Tơ gối mộng lưng chừng khóe mắt
Chăn mong manh ủ lấy thân ngà
Tỉnh giấc nồng bởi giọt sương va
Len cửa kính nhìn ta ướt át
Mấy hôm rồi trăng sao có khác
Tuổi thu qua chợt lớn lên sao?
Làn mưa xanh đổ xuống rào rào
À! ra thế thu già hơn đấy.
Categories: Thơ đời
No Comments »
« Tuổi học trò | Home | Thơ tình: Chân quê »