Thơ tình: Dấu trăng
Vành trăng anh cắt nửa giấu đâu?
Đêm nay còn lại nửa nhạc màu,
Gió thổi hương lần theo dấu cũ,
Mây tràn muôn lối giúp tìm nhau.
Tuần trăng ai nỡ trút mưa ngâu?
Mây xám giăng quanh ép bóng sầu.
Anh đã không về hôn nếp cũ,
Đâu còn ai ngắm tuổi trăng sau.
Categories: Thơ tình
7 Comments »
« Thơ tình: Vườn họa sĩ | Home | Mượn người diễn tuồng »
Tháng Mười 31st, 2010 at 11:31 Chiều
Vầng trăng cắt nửa giấu trong em !
Nửa ở trong anh chẳng êm đềm
Mượn chút gió thu về hong mát
Để ngắm khe thiên dãi Ngân Hà
Nếu cầu Ô thước thêm vài nhịp
Tuần trăng anh sẽ trút mưa ngâu !
Mượn sợi tơ trời mơ với tưởng
Bóng trăng mờ ảo chốn xa xôi.
Tháng Mười Một 1st, 2010 at 7:51 Sáng
cám ơn nguyên phan rất nhiều, bài viết của bạn rất hay .à nguyên phan ơii! cho trúc xin địa chỉ blog của bạn nhớ viết nhiều hơn nhé thơ của bạn rất giàu từ ngữ đấy
Hạ ở bên này nóng đến ghê
Gió thu xa tận chốn Sở Tề
Tơ trời mỏng manh đừng mơ tưởng
Xa lắm người ơi cảnh hai quê.
Trăng chia nửa chiếc làm nỗi nhớ
Mấy xuân gõ cửa vắng lối về
Cầu ô thước ấy !đâu Nguyên nhỉ?
Dắt hộ hồn em dạo sơn khê.
Tháng Mười Một 2nd, 2010 at 11:19 Sáng
Hỡi cô em gái ! tận Sở Tề
Biết rằng hạ đến ở bên tê
Nhưng màu phượng đỏ, màu phượng đỏ
Vẫn đến bên này dẫu đông sang
Heo may lạnh, mơ chút nắng vàng
Làm cầu Ô thước dắt em sang
Nhưng rồi xa quá, xa xa quá
Sợi khói lam chiều cay mắt ai ?
Tháng Mười Một 2nd, 2010 at 11:35 Sáng
nhưng mà bay giờ đang là mùa đông ,có phượng nở vào mùa này sao ?hay quá chắc màu phượng đó chỉ nở cho mình nguyên phan thôi.
Tháng Mười Một 2nd, 2010 at 11:56 Sáng
nghe màu phượng nở giữa tiết đông
rảo bước hồ hoa hết mấy vòng
trông tàn phượng vĩ nằm trơ đấy
mà chẳng thấy gì búp hay bông
có phải Nguyên lừa tôi không đấy!
hay còn ủ mộng dệt giấc nồng
bạn ở miền nào xa xôi vậy?
cho tôi biết đặng có được không?
Tháng Mười Một 2nd, 2010 at 2:03 Chiều
Nhắm mắt đếm mưa nghe tiếng lòng
Có hoa phượng nở, búp lẫn bông
Có diều no gió căng đầy mộng
Có tiếng ve sầu giữa tiết đông
Ồ không ! nào dám lừa cô bé
Bởi tại trong tôi có mùa hè
Xóm vắng chiều nay mưa phùn đổ
Sông Hàn lẳng lặng chở phù sa.
Tháng Mười Một 2nd, 2010 at 5:43 Chiều
Biết người ,người cũng biết ta
Sông Hàn lẳng lặng chở phù sa
Thì ra đàn ấy cùng quê đấy!
Chữ nghĩa khéo khen đến mượt mà.
Có duyên tương ngộ vào xuân tới
đào mai, cúc trúc lẫn hương trà
Thưởng thức hồn quê trong nắng mới
làm thơ vẽ chữ đợi trăng sa.